
Thuở lập địa, Ông Trời tạo ra con trâu, cho cày bừa vất vả trong 60 năm. Trâu năn nỉ, xin sống 20 năm thôi, trả lại Ông Trời 40 năm. Ông Trời đồng ý. Kế, Ông Trời tạo con khỉ, cho 20 năm làm trò chọc cười thiên hạ. Khỉ chỉ xin nhận 10 năm, trả lại 10 năm cho Trời. Tiếp theo Ông Trời tạo con chó, ngồi ở cửa sủa người qua kẻ lại. Chó chỉ nhận 10 năm, trả lại Ông Trời 10 năm. Sau cùng Trời tạo người đàn ông, cho 20 năm, cứ ăn, ngủ, chơi bời, không làm gì cả. Đàn ông lý luận: 20 năm, ít quá, xin thêm 20 năm của trâu trả, thêm 10 năm của khỉ trả, và 10 năm của chó trả, tổng cộng 80 năm (1 đời người) , Ông Trời (thở dài) chịu liền. Vì vậy sau này cho đến bây giờ, con người có 20 năm «ăn chơi» thoả thích, 40 năm «đi cầy» nuôi gia đình, 10 năm «làm trò khỉ» để giải trí cho cháu, 10 năm còn lại làm chó ngồi trước cửa «sủa» bât cứ ai đi qua đi lại.
Đọc chuyện này, gẫm lại cuộc đời của mình, sao mà thấy nó ...
Cũng rồi một kiếp nhân sinh.
|